Thời nay, muốn trở thành kiến trúc sư giỏi phải có đủ ba điều kiện : Một là phải dũng cảm. Hai là phải mưu trí. Ba là phải biết uống cafe.
Dũng cảm để dám tranh luận với chủ đầu tư, để dám đấu tranh bảo vệ quan điểm khoa học, mỹ học của mình. Dũng cảm còn là để dám từ chối tiền kèm theo đó là những yêu cầu không thể làm được nếu là một kiến trúc sư có lương tâm. Dũng cảm để dám phản biện xã hội, phản biện ngay cả chính bản thân mình. Bạn làm được không?
Mưu trí là một vũ khí hữu dụng trong các cuộc đàm phán để khéo léo đi tới kết quả ban đầu nhưng là thứ quan trọng: ký được hợp đồng. Nhiều chú kiến mới tập tọe là y như rằng bị bùng. Nếu mưu trí, bị bùng thì vẫn có cách đòi lại vớt vát một ít xiền...nói gì thì nói, làm gì thì làm vẫn phải có xiền để tồn tại đã chứ nhỉ?
Có hai thứ kia không thôi chưa đủ, bạn cần nhiều cafe trong sáng tác. Kiến trúc sư thường làm việc về đêm, không có thứ thức uống này thì có mà chết lụt. Ngoài ra, uống cafe còn rèn luyện cho bạn tính kiên trì, nhẫn nại...thử chịu khó ngồi ngắm từng giọt cafe nhỏ xuống trong sự thèm thuồng xem..keke...cứ rèn luyện đi, kiên trì là một đức tính cần có của một kiến trúc sư đấy.
Làm kiến trúc sư cũng dễ phải không? Chỉ cần có tấm bằng đại học, chăm chỉ gật gù, chăm chỉ sưu tầm và copy and paste thì sẽ làm được. Nhưng để làm một kiến trúc sư tốt thì khó.
Thường thì người ta thích gật gù, qua loa cho xong chuyện. Vẽ vời cóp nhặt nhanh vài thứ sẵn có trong thư viện, rồi chỉnh sửa theo ý tứ mơ hồ của chủ đầu tư, thế là ra cái sản phẩm xã hội cần. Xã hội ở đây là chỉ những người có tiền, bỏ tiền ra thuê kiến trúc sư. Lực lượng này đông đảo lắm, đủ mọi tầng lớp, giờ bác nào xây nhà mà chả nhờ thiết kế. Dào ôi, không có bản vẽ có mà quê...
Thời mở cửa, kiến trúc sư cũng mở lòng. Dễ dàng chấp nhận mọi yêu cầu của chủ đầu tư, miễn là có tiền. Một công trình mà nếu đúng ra thì phải làm cả tháng với một sự cộng tác chặt chẽ của biết bao con người mới xong, nhưng chỉ cần có ý kiến của chủ đầu tư rằng gấp đấy và không quên ứng trước cho ít tiền thì chỉ cần 1 chú kiến nhỏ làm trong vài ngày là cũng có hồ sơ. Nhưng hồ sơ phải qua thẩm định cơ mà, lo gì ?..Xin thưa, thẩm định do chủ đầu tư mời. Muốn được mời không? Dễ thôi, thẩm định nhanh và đừng có bắt thiết kế sửa chữa nhiều. Thế là cả một hệ thống dễ dãi, thế là cả một loạt hàng chợ, hàng kém chất lượng đua nhau ra đời. Xem ra thì cái nhận xét cho rằng nền kiến trúc của ta đa dạng, phong phú và tiềm năng cũng có ý đúng của nó. Nhưng nếu nghĩ sâu thêm một chút ta đã chạm ngay phải một nỗi buồn vô hạn. Những người có kiến thức, có lương tâm đều biết rằng sự đa dạng, phong phú tới mức...loạn xạ như hiện nay đang là một vấn nạn cho vấn đề bản sắc kiến trúc. Tìm đâu ra bản sắc? Tìm đâu ra hướng đi cho nền kiến trúc nước nhà?
Ôi dào, kệ. Đấy là việc của mấy ông quản lý, mấy ông nghiên cứu, mấy ông thích lý luận...Việc của kiến trúc sư là vẽ vời và hậu vẽ vời cơ mà. Tớ là một kiến trúc sư nhỏ tý, chỉ làm vài cái công trình nhỏ tý, có ảnh hưởng đến ai đâu...
Nhưng hàng năm có hàng nghìn kiến trúc sư nhỏ tý ra lò..và hàng nghìn công trình nhỏ tý được sáng tác theo lối tư duy nhỏ tý thì chắc là một vấn đề không nhỏ tý chút nào đâu nhỉ?
Thôi, uống trà đi...mạn đàm một tý...chuyện nghề.
Sưu tầm
Dũng cảm để dám tranh luận với chủ đầu tư, để dám đấu tranh bảo vệ quan điểm khoa học, mỹ học của mình. Dũng cảm còn là để dám từ chối tiền kèm theo đó là những yêu cầu không thể làm được nếu là một kiến trúc sư có lương tâm. Dũng cảm để dám phản biện xã hội, phản biện ngay cả chính bản thân mình. Bạn làm được không?
Mưu trí là một vũ khí hữu dụng trong các cuộc đàm phán để khéo léo đi tới kết quả ban đầu nhưng là thứ quan trọng: ký được hợp đồng. Nhiều chú kiến mới tập tọe là y như rằng bị bùng. Nếu mưu trí, bị bùng thì vẫn có cách đòi lại vớt vát một ít xiền...nói gì thì nói, làm gì thì làm vẫn phải có xiền để tồn tại đã chứ nhỉ?
Có hai thứ kia không thôi chưa đủ, bạn cần nhiều cafe trong sáng tác. Kiến trúc sư thường làm việc về đêm, không có thứ thức uống này thì có mà chết lụt. Ngoài ra, uống cafe còn rèn luyện cho bạn tính kiên trì, nhẫn nại...thử chịu khó ngồi ngắm từng giọt cafe nhỏ xuống trong sự thèm thuồng xem..keke...cứ rèn luyện đi, kiên trì là một đức tính cần có của một kiến trúc sư đấy.
Làm kiến trúc sư cũng dễ phải không? Chỉ cần có tấm bằng đại học, chăm chỉ gật gù, chăm chỉ sưu tầm và copy and paste thì sẽ làm được. Nhưng để làm một kiến trúc sư tốt thì khó.
Thường thì người ta thích gật gù, qua loa cho xong chuyện. Vẽ vời cóp nhặt nhanh vài thứ sẵn có trong thư viện, rồi chỉnh sửa theo ý tứ mơ hồ của chủ đầu tư, thế là ra cái sản phẩm xã hội cần. Xã hội ở đây là chỉ những người có tiền, bỏ tiền ra thuê kiến trúc sư. Lực lượng này đông đảo lắm, đủ mọi tầng lớp, giờ bác nào xây nhà mà chả nhờ thiết kế. Dào ôi, không có bản vẽ có mà quê...
Thời mở cửa, kiến trúc sư cũng mở lòng. Dễ dàng chấp nhận mọi yêu cầu của chủ đầu tư, miễn là có tiền. Một công trình mà nếu đúng ra thì phải làm cả tháng với một sự cộng tác chặt chẽ của biết bao con người mới xong, nhưng chỉ cần có ý kiến của chủ đầu tư rằng gấp đấy và không quên ứng trước cho ít tiền thì chỉ cần 1 chú kiến nhỏ làm trong vài ngày là cũng có hồ sơ. Nhưng hồ sơ phải qua thẩm định cơ mà, lo gì ?..Xin thưa, thẩm định do chủ đầu tư mời. Muốn được mời không? Dễ thôi, thẩm định nhanh và đừng có bắt thiết kế sửa chữa nhiều. Thế là cả một hệ thống dễ dãi, thế là cả một loạt hàng chợ, hàng kém chất lượng đua nhau ra đời. Xem ra thì cái nhận xét cho rằng nền kiến trúc của ta đa dạng, phong phú và tiềm năng cũng có ý đúng của nó. Nhưng nếu nghĩ sâu thêm một chút ta đã chạm ngay phải một nỗi buồn vô hạn. Những người có kiến thức, có lương tâm đều biết rằng sự đa dạng, phong phú tới mức...loạn xạ như hiện nay đang là một vấn nạn cho vấn đề bản sắc kiến trúc. Tìm đâu ra bản sắc? Tìm đâu ra hướng đi cho nền kiến trúc nước nhà?
Ôi dào, kệ. Đấy là việc của mấy ông quản lý, mấy ông nghiên cứu, mấy ông thích lý luận...Việc của kiến trúc sư là vẽ vời và hậu vẽ vời cơ mà. Tớ là một kiến trúc sư nhỏ tý, chỉ làm vài cái công trình nhỏ tý, có ảnh hưởng đến ai đâu...
Nhưng hàng năm có hàng nghìn kiến trúc sư nhỏ tý ra lò..và hàng nghìn công trình nhỏ tý được sáng tác theo lối tư duy nhỏ tý thì chắc là một vấn đề không nhỏ tý chút nào đâu nhỉ?
Thôi, uống trà đi...mạn đàm một tý...chuyện nghề.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét