Hiển thị các bài đăng có nhãn Liên Chiểu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Liên Chiểu. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 7 tháng 9, 2012

Cuộc di dân ở làng phong Hòa Vân


Hình thành từ năm 1968 bên chân đèo Hải Vân nơi đây như một ốc đảo hoang vắng với 40 người đầu tiên bị bệnh phong đến từ Huế, Đà Nẵng và Quảng Nam ra sinh sống.  Để đến được ngôi làng này chỉ có 2 cách: Đi bộ leo núi đá khoảng 1 giờ, hoặc mất khoảng 20 phút đi bằng tàu gỗ. 


Bữa cơm cuối ở ngôi làng cũ của gia đình ông Nguyễn Văn Hai, người đã có 30 năm sống ở ngôi làng này.


Cụ bà Nguyễn Thị Chép, 83 tuổi, người gốc Huế là một trong 40 người đầu tiên có mặt tại ốc đảo này. Bà cho biết suốt trong quãng thời gian đó bà chỉ ở đây, bây giờ vào trong kia sẽ chẳng biết phải hòa nhập thế nào.


Tuy nhiên không ai ở Hòa Vân không đồng thuận với chuyện di dời. Mỗi bệnh nhân phong sẽ được trợ cấp  410.000đ – 610.000đ/người/tháng. Vào đất liền sẽ là mở ra cả một tương lai mới cho con em họ. 


Tài sản chẳng có gì giá trị ngoài chiếc xe lăn


Đêm lửa trại chia tay làng do đoàn thanh niên tổ chức.


Bình minh ở Hòa Vân, rồi mai này nơi đây sẽ  là Khu du lịch nghỉ dưỡng và giải trí tổng hợp, có diện tích 1.065ha mặt đất và 500 ha mặt nước với mức đầu tư lên tới 5 tỉ USD.


5h sáng ngày 25/08, 35 hộ gia đình đầu tiên trong đợt di dời thứ nhất đã có mặt tại bờ biển, tất cả đồ đạc của từng hộ gia đình đều được đóng gói, ghi tên rõ ràng để chuyển lên thuyền di dời lên khu ở mới tại khu tái định cư.


Phải xa ruộng vườn, biển cả trong khi mất sức lao động, sống bằng tiền trợ cấp xã hội nhưng cuộc sống ở thành phố có vạn nỗi phải lo, nhưng họ vẫn đồng thuận để ra đi.


Toàn làng Vân có 127 hộ với hơn 350 nhân khẩu. Chừng ấy con người đồng nghĩa với chừng ấy nỗi ước mơ được sống cuộc sống có điều kiện hơn để con em được học hành, người dân mỗi lúc ốm đau được đến bệnh viện kịp thời…. 


Những chuyến tàu đưa đồ đạc của người làng Vân về với đất liền.


Giao thông đi lại hiểm trở cộng với nỗi tủi phận, người làng Vân hầu như rất ít khi ra khỏi nơi mình sinh sống. Những người mắc bệnh phong có lẽ họ vẫn còn sợ những ống kính nhưng đứa trẻ này thì không.


Lực lượng thanh niên, bộ đội, công an... đều chung tay giúp đỡ những người từ Hòa Vân. 


Hơn 100 căn nhà liền kề của tái khu tái định cư, mỗi căn có diện tích 72 mét vuông giá trị ước tính hơn 100 triệu đồng. Người dân làng phong từ nay sẽ chinh thức ở tại tổ 14 Phường Hòa Hiệp Nam, quận Liên Chiểu. Đây cũng sẽ là nơi mở ra một tương lai mới tốt đẹp hơn cho những người con ở Hòa Vân.

Xem bài viết đầy đủ

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

Làng phong sẽ trôi vào ký ức


Ngày 25/08/2012 được coi là ngày lịch sử với người dân Làng phong. Hình thành từ năm 1968, nhưng nơi đây như một ốc đảo hoang vắng với 40 người đầu tiên bị bệnh phong đến từ Huế, Đà Nẵng và Quảng Nam ra sinh sống và lập làng.


Ngay sau khi người dân di dời, nơi đây sẽ có tên gọi mới là Khu du lịch nghỉ dưỡng và giải trí tổng hợp Làng Vân, có diện tích 1.065ha mặt đất và 500 ha mặt nướcvới mức đầu tư 5 tỉ USD.


với mức đầu tư 5 tỉ USD.


Người già ở đây hầu hết đều bị bệnh phong nhưng ai cũng sống thọ, sống khỏe. Cụ bà Nguyễn Thị Chép, 83 tuổi, người Huế là một trong 40 người đầu tiên có mặt khai hoang ốc đảo sẵn sàng chờ đến giờ lên tàu vào đất liền.


Trong ngôi nhà tuổi thọ 30 năm, gia đình ông Nguyễn Văn Hai quây quần bên mâm cơm cuối cùng trên đảo.


Niềm vui được thông báo tới những thành viên ở đất liền.


5h sáng ngày 25/08, 35 hộ gia đình đầu tiên trong đợt di dời thứ nhất đã có mặt tại bờ biển, tất cả đồ đạc của từng hộ gia đình đều được đóng gói, ghi tên rõ ràng để chuyển lên thuyền di dời lên khu ở mới tại khu tái định cư.


Quá trình vận chuyển sẽ chia làm 3 đợt và chuyển liên tục trong 3 ngày 25, 26, 27/08. Tất cả đoàn thể, bệnh viện, thanh niên... của Quận Liên Chiểu đều được huy động để giúp dân tới nơi ở mới.


Xe lăn, phương tiện không thể thiếu với người bị bệnh phong


Xe lăn, phương tiện không thể thiếu với người bị bệnh phong


Cụ bà Nguyễn Thị Nhạt 80 tuổi không dấu được vẻ xúc động, lưu luyến khi chuẩn bị cho chuyến đặt chân lên đất liền sau hơn 40 năm.


Sự lạ lẫm toát lên trên khuôn mặt của một em bé chưa một lần đặt chân vào đất liền.


  "Tiếc nuối" một phụ nữ ngồi trên tàu di dời vào đất liền không dấu được cảm xúc.


Hơn 100 căn nhà liền kề của tái khu tái định cư, mỗi căn có diện tích 72 mét vuông giá trị ước tính hơn 100 triệu đồng. Người dân làng phong từ nay sẽ chinh thức ở tại tổ 14 Phường Hòa Hiệp Nam, quận Liên Chiểu.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012

Người làng phong vui với nhà mới


Sau khi nhận nhà và đồ đạc, các hộ dân tất bật dọn dẹp ngôi nhà mới để bắt đầu cuộc sống. Trước đây, thành phố cũng đã dự kiến đưa người dân vào ở chung cư nhưng người dân xung quanh chung cư này chưa bỏ qua định kiến nên việc đưa người làng phong vào đất liền bị hoãn lại và buộc phải thay đổi địa điểm.


Mỗi nhà được sở hữu một phòng với một phòng khách, hai phòng ngủ, một nhà vệ sinh và một nhà bếp. Hầu hết các hộ dân đều hài lòng với diện tích này vì tiện sinh hoạt.


Vợ chồng ông Phạm Đôn (80 tuổi) vừa nằm nghỉ vừa xem tivi trong ngôi nhà mới.


Trong khi đó những đứa trẻ lại thả sức vui đùa.


Nơi ở mới hứa hẹn sẽ có một cuộc sống mới cho trẻ em làng phong, được đi học và theo đuổi những ước mơ lớn hơn, vượt ra khỏi ngôi làng bé nhỏ.


Cán bộ địa phương đến từng gia đình hỏi thăm và động viên người dân. Theo ông Dương Thành Thị, chủ tịch UBND quận Liên Chiểu, những người dị tật ở làng Vân sẽ được hưởng trợ cấp chung của xã hội, riêng những người có sức lao động, phía phường và quận sẽ giới thiệu việc làm phù hợp.


Ngoài việc bố trí nhà ở, mỗi hộ dân được chính quyền hỗ trợ một bộ bếp ga cùng nhiều bàn ghế và vật dụng thiết yếu với ổng giá trị 6,3 triệu đồng.


Bữa cơm đầu tiên của người làng Vân trong nơi ở mới. Ông Nguyễn Đức Ba hôm nay sang làm khách nhà ông Phạm Đôn. Suốt bữa cơm cả nhà cứ nói chuyện rôm rả. Từ nay, thức ăn của họ sẽ là từ chợ chứ không phải từ vườn tược mà họ tự tay trồng được như trước.


Những người mang di chứng của bệnh phong cũng được chăm sóc kỹ lưỡng hơn. Một số người không có khả năng lao động cho biết họ sẽ gửi tiền được nhận từ giải tỏa, đền bù vào ngân hàng để mỗi tháng lấy tiền lãi trang trải cuộc sống.


Nhiều người đi thăm nhà nhau. Sống trong nhà liên kề, họ có dịp được thường xuyên gặp mặt, chuyện trò.


Mới xa làng Vân buổi sáng, nhưng đến trưa người phụ nữ này đã đứng tựa cửa nhìn về khu làng cũ. Bà tâm sự rất nhớ mảnh đất mà bà đã gắn bó cả nửa đời người.

Xem bài viết đầy đủ

Chuyến "lên bờ" lịch sử của gần 40 hộ dân làng phong - Xã hội - Dân trí


Những người đangđiều trị bệnh sẽ được bố trí vào khu chữa bệnh tập trung dành cho bệnh nhânphong.


Sáng nay, Đồn Biên phòng Hải Vân và Hải đội biên phòng đãhuy động 50 cán bộ chiến sĩ, 2 tàu, 2 xuồng, quận Đoàn Liên Chiểu huy động 70thanh niên tình nguyện ra giúp người dân di chuyển vào khu nhà liền kề.


Khu nhà liền kề của người dân làng Vân hôm nay đông vui nhộnnhịp không chỉ bởi sự có mặt của lãnh đạo chính quyền địa phương, các cấp cácngành mà còn có sự góp mặt của anh em, họ hàng của những người này.


Nhiều người khi biết ngày hôm nay người dân làng Vân sẽchuyển vào đất liền nên đã đến thăm hỏi và chúc mừng. Với người dân làng Vân, ngày hôm nay là một ngày có nhiềucảm xúc lẫn lộn.


Vợ chồng bà Mai Thị Thối (quê ở Huế) và ông Trịnh Khen (quêPhú Yên) gặp nhau ở Huế rồi cùng dắt nhau vào làng Vân sinh sống. Hai ông bà cóvới nhau một người con và đã lập gia đình. Ngót thế đã 40 năm trôi qua, tưởngrằng sẽ sống ở ngoài đấy hết đời. Thế nhưng hôm nay lại được vào đất liền.


Ông Khen chia sẻ cảm xúc: “Cũng giống như lần đầu tiên phải xa quê vậy. Lần đầu tiên vìbệnh tật bị mọi người xa lánh tôi phải bỏ quê mà ra đi. Đến làng Vân sinh sốngvà nó đã trở thành quê hương thứ hai của tôi, bây giờ phải rời xa cũng buồnchứ. Nhưng vào đây thì thuận tiện hơn nhiều, ốm đau có xe chở chứ không phảichờ tàu thuyền, lại sạch sẽ, đẹp đẽ nữa”.


Ông Nguyễn Sanh và bà Đinh Thị Chơn gặp nhau ở làng Vânrồi nên duyên vợ chồng. Hai ông bà đã sống ở làng Vân gần 50 năm và bây giờ đãcó chắt. Ông Sanh bảo: “Vui hay buồn đều do ở mình hết. Tuy nhiên ởngoài kia thì không khí trong lành, mát mẻ hơn còn vào đây thì thuận tiện vềphương tiện, các dịch vụ chăm sóc. Không ngờ sống gần cuối đời lại được trở lạiđất liền, được hưởng ánh đèn xa hoa của thành phố”.


Phòng y tế để phục vụ cho người dân ở đây

Xem bài viết đầy đủ

Girls Generation - Korean