Hiển thị các bài đăng có nhãn VNĐ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn VNĐ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 23 tháng 8, 2012

Nên và không nên khi du lịch Hawaii


Hawaii sẽ có rất nhiều khách du lịch đến vào những dịp nghỉ lễ mùa đông và hè. Tình trạng quá tải của các chuyến bay tới Hawaii, nhà hàng hay khách sạn sẽ là điều thường thấy. Nhất là trong dịp lễ Noel, đầu năm mới hay kỳ nghỉ hè là thời điểm đông nhất. Lượng khách hàng đặt vé hay ở khách sạn đều có thể tăng gấp ba lần so với các dịp khác hay ngày thường. Và đương nhiên là giá cả cũng sẽ tăng lên rất nhiều so với dịp khác.


Thời điểm thích hợp nhất để du lịch Hawaii là vào tháng năm hay mười một hàng năm. Giá cả thời điểm này rất hợp lý do điều kiện thời tiết tại Hawaii lúc này rất thuận tiện. Nhiệt độ của nơi thiên đường này rất hợp lý vào hai thời điểm này, không quá nóng hay quá lạnh và cũng không mưa quá nhiều. Giá cả nơi đây cũng giảm hơn nhiều trong những tháng này. Hơn thế nữa, vé máy bay thời điểm này rẻ hơn nhiều so với các tháng mùa giáng sinh hay kỳ nghỉ hè.


Khi bạn ở trong một khu resort sang trọng tại Hawaii nơi có những chú chim tuyệt đẹp bay lượn ngay tại đại sảnh thì bạn sẽ có cơ hội thưởng thức những quả đu đủ hay trái cây tươi tuyệt vời của Hawaii trong lúc bạn thư giãn tại hồ bơi. Nhưng chi phí cho mỗi đêm tại những khu resort như thế thường vào khoảng $400-$600 (khoảng 8.400.000 VNĐ -12.500.000 VNĐ). Vậy tại sao bạn không chọn giải pháp khác để tiết kiệm chi phí mà chất lượng không quá khác biệt?


Hawaii hay hầu hết các khu du lịch tại Mỹ đều có những căn hộ cho thuê ngắn ngày dành cho khách du lịch với giá rẻ hơn các khu resort với quy mô nhỏ hơn. Các căn hộ kiểu này có đầy đủ tiện nghi như phòng bếp, phòng khách, phòng ngủ hay thư giãn giống như resort. Điều đặc biệt của những căn hộ này là cũng sẽ có phục vụ phòng và nhân viên dọn phòng hàng ngày giống khách sạn. Giá cả hợp lý và điều kiện cũng rất tốt. Điều nên chú ý là trước khi đặt chỗ thì bạn nên xem ảnh và thông tin rõ ràng để tránh việc bạn không thích căn hộ bạn đã thuê. Giá cả sẽ dao động tùy thuộc vào căn hộ lớn, nhỏ hay các tiện nghi của căn hộ.


Trong khi mỗi hòn đảo có đặc tính riêng của nó thì bạn cũng phải tiêu tốn một khoản không nhỏ khiến bạn cháy túi cho việc tham quan tất cả các đảo này. Phí cho mỗi lần bay tới các đảo thường dao động từ $70-$140 (khoảng 1.500.000 VNĐ - 1.900.000 VNĐ). Không những thế mà bạn còn có nguy cơ thiếu năng lượng để trong khi khám phá hàng loạt những hòn đảo lớn nhỏ ở Hawaii. Nhưng cũng đừng vì thế mà bỏ lỡ cơ hội tham quan những nơi tuyệt đẹp trên những đảo nhỏ của Hawaii.


Đừng quên tận hưởng cảm giác được nghỉ ngơi tại bãi biển với những bãi cát tuyệt đẹp khi đến với Hawaii. Không cần nhiều chi phí cho những hoạt động khác như du thuyền, cưỡi ngựa, đi máy bay trực thăng thì bạn cũng có thể xả hơi cực thoải mái tại bãi biển ở Hawaii. Và đừng quên tắm nắng hay đi dạo ngắm biển nhé.

Xem bài viết đầy đủ

Thứ Tư, 11 tháng 7, 2012

Cuộc sống của những khu dân cư sống nhờ... rác


Thị trấn có 2.000 hộ dân nghèo khổ đang sinh sống này thực chất là một "ngọn núi rác", rộng hơn 110ha. Bantar Gebang là bãi chứa lớn nhất đất nước "vạn đảo" với hơn 6.000 tấn rác được luân chuyển tới mỗi ngày.


Rác thải trở thành nguồn sống ở đây, mọi người phụ thuộc vào nó để sinh tồn. Tất cả các vật dụng tìm được ở khu bãi rác này đều được người dân tái sử dụng, thậm chí, ngay cả thức ăn thừa cũng được họ nấu lại để ăn. Làm việc quần quật ở bãi rác cả ngày nhưng thu nhập của cư dân địa phương chỉ khoảng 30.000 rupiah/ngày (khoảng 65.000 VNĐ).


Những đứa trẻ ở đây hầu như không được đi học mà phải lao động để phụ giúp gia đình. Làm việc trong môi trường ô nhiễm, không quần áo bảo hộ, nguy cơ nhiễm bệnh da liễu và hô hấp của cư dân nơi đây rất lớn.


Nằm ở Thủ đô Manila, núi Smokey vốn là một bãi xử lí rác thải hơn 50 tuổi. Smokey có nghĩa là “núi khói”, cái tên này gắn liền với những đám cháy thiêu hủy rác đã trở thành “thương hiệu”.


Năm 1995, chính phủ Philippines quyết định đóng cửa nơi này, san bằng nhà cửa của những người dân địa phương. Tuy nhiên, theo ước tính, có khoảng hơn 30.000 người vẫn cố gắng bám trụ lại. Họ sống trong các căn lều dựng tạm, giữa những đống rác lớn ô nhiễm.


Vào thập niên 80, những tấn rác theo các xe tải tới đây hàng ngày chính là vị cứu cánh cho biết bao mảnh đời cơ cực. Trẻ em ở đây thường không có cơ hội đến trường, thay vào đó, chúng phải lao động cả ngày trên bãi phế liệu cũ và nhặt nhạnh đồ thừa.


Bên cạnh núi Smokey, Manila còn nổi tiếng với bãi chứa rác Ulingan, thuộc quận Tondo. Từ người già cho tới trẻ em, tất cả đều phải quần quật lao động mới đủ ăn tại một nơi như thế này.


Ở đây, người dân chủ yếu sống nhờ vào các phế liệu, kim loại nhặt được tại các bãi rác lớn và công trình bỏ hoang. Hầu như ai cũng mắc bệnh hô hấp do phải sống trong môi trường khói than độc hại.


May mắn thay, khu Ulingan đang nhận được sự quan tâm lớn từ các tổ chức từ thiện. Một quỹ phúc lợi tư nhân của Philippines đã đầu tư cho trẻ em nơi đây được đi học cũng như hỗ trợ sinh hoạt cho người lớn tuổi.


Từ nhiều miền quê xa xôi và hẻo lánh, không ít người đã tìm đến thành phố Quezon, Philippines để định cư. Không kiếm được cho mình công việc làm tại chốn đô thị nên họ tới khu ổ chuột bên bãi rác Payatas mong kiếm sống.


Người dân sống ở đây luôn đối mặt hiện hữu với nguy cơ bệnh tật cũng như sự kì thị, phân biệt của xã hội.


Tháng 7/2000, mưa lớn ở Philipines đã gây ra thảm kịch chưa từng có: “Tháp rác” Payatas đổ sập, vùi chết hơn 200 người, phần lớn trong số đó là những người sống nhờ vào nghề nhặt rác.


Không giống những khu ổ chuột gần bãi rác khác, mảnh đất Dharavi - nơi tọa lạc của một trong các bãi chứa lớn nhất châu Á lại là một vùng công nghiệp tái chế tương đối chuyên nghiệp với diện tích 175ha.


Mô hình sản xuất ở đây được đánh giá khá hiệu quả, công việc chủ yếu mang lại nguồn sống cho 1,2 triệu dân là tái chế rác thải. Từ 4.000 tấn phế liệu chuyển tới mỗi ngày, cư dân địa phương lựa chọn những sản phẩm làm từ giấy, kính, nhôm, nhựa để sản xuất là chính.


Tuy nhiên, nguy cơ hủy hoại sức khỏe ở đây không hề nhỏ. Theo các chuyên gia, những chất độc trong rác thải có thể làm giảm 40% tuổi thọ con người nếu tiếp xúc với nó quá nhiều.

Xem bài viết đầy đủ

Những khu dân cư sống nhờ... rác ở châu Á


Thị trấn có 2.000 hộ dân nghèo khổ đang sinh sống này thực chất là một "ngọn núi rác", rộng hơn 110ha. Bantar Gebang là bãi chứa lớn nhất đất nước "vạn đảo" với hơn 6.000 tấn rác được luân chuyển tới mỗi ngày.


Rác thải trở thành nguồn sống ở đây, mọi người phụ thuộc vào nó để sinh tồn. Tất cả các vật dụng tìm được ở khu bãi rác này đều được người dân tái sử dụng, thậm chí, ngay cả thức ăn thừa cũng được họ nấu lại để ăn. Làm việc quần quật ở bãi rác cả ngày nhưng thu nhập của cư dân địa phương chỉ khoảng 30.000 rupiah/ngày (khoảng 65.000 VNĐ).


Những đứa trẻ ở đây hầu như không được đi học mà phải lao động để phụ giúp gia đình. Làm việc trong môi trường ô nhiễm, không quần áo bảo hộ, nguy cơ nhiễm bệnh da liễu và hô hấp của cư dân nơi đây rất lớn.


Nằm ở Thủ đô Manila, núi Smokey vốn là một bãi xử lí rác thải hơn 50 tuổi. Smokey có nghĩa là “núi khói”, cái tên này gắn liền với những đám cháy thiêu hủy rác đã trở thành “thương hiệu”.


Năm 1995, chính phủ Philippines quyết định đóng cửa nơi này, san bằng nhà cửa của những người dân địa phương. Tuy nhiên, theo ước tính, có khoảng hơn 30.000 người vẫn cố gắng bám trụ lại. Họ sống trong các căn lều dựng tạm, giữa những đống rác lớn ô nhiễm.


Vào thập niên 80, những tấn rác theo các xe tải tới đây hàng ngày chính là vị cứu cánh cho biết bao mảnh đời cơ cực. Trẻ em ở đây thường không có cơ hội đến trường, thay vào đó, chúng phải lao động cả ngày trên bãi phế liệu cũ và nhặt nhạnh đồ thừa.


Bên cạnh núi Smokey, Manila còn nổi tiếng với bãi chứa rác Ulingan, thuộc quận Tondo. Từ người già cho tới trẻ em, tất cả đều phải quần quật lao động mới đủ ăn tại một nơi như thế này.


Ở đây, người dân chủ yếu sống nhờ vào các phế liệu, kim loại nhặt được tại các bãi rác lớn và công trình bỏ hoang. Hầu như ai cũng mắc bệnh hô hấp do phải sống trong môi trường khói than độc hại.


May mắn thay, khu Ulingan đang nhận được sự quan tâm lớn từ các tổ chức từ thiện. Một quỹ phúc lợi tư nhân của Philippines đã đầu tư cho trẻ em nơi đây được đi học cũng như hỗ trợ sinh hoạt cho người lớn tuổi.


Từ nhiều miền quê xa xôi và hẻo lánh, không ít người đã tìm đến thành phố Quezon, Philippines để định cư. Không kiếm được cho mình công việc làm tại chốn đô thị nên họ tới khu ổ chuột bên bãi rác Payatas mong kiếm sống.


Người dân sống ở đây luôn đối mặt hiện hữu với nguy cơ bệnh tật cũng như sự kì thị, phân biệt của xã hội.


Tháng 7/2000, mưa lớn ở Philipines đã gây ra thảm kịch chưa từng có: “Tháp rác” Payatas đổ sập, vùi chết hơn 200 người, phần lớn trong số đó là những người sống nhờ vào nghề nhặt rác.


Không giống những khu ổ chuột gần bãi rác khác, mảnh đất Dharavi - nơi tọa lạc của một trong các bãi chứa lớn nhất châu Á lại là một vùng công nghiệp tái chế tương đối chuyên nghiệp với diện tích 175ha.


Mô hình sản xuất ở đây được đánh giá khá hiệu quả, công việc chủ yếu mang lại nguồn sống cho 1,2 triệu dân là tái chế rác thải. Từ 4.000 tấn phế liệu chuyển tới mỗi ngày, cư dân địa phương lựa chọn những sản phẩm làm từ giấy, kính, nhôm, nhựa để sản xuất là chính.


Tuy nhiên, nguy cơ hủy hoại sức khỏe ở đây không hề nhỏ. Theo các chuyên gia, những chất độc trong rác thải có thể làm giảm 40% tuổi thọ con người nếu tiếp xúc với nó quá nhiều.

Xem bài viết đầy đủ

Girls Generation - Korean